đến Một ngày đất lạnh phủ thân tôi
Một ngày không có còn tôi nữa
Ngày ấy nhân gian có ngậm ngùi ?
Một ngày không có nhiều mây trắng
Không có nắng vàng chiếu long lanh
Một ngày không có một người qua
Một mảnh linh hồn bỗng xót xa
Một ngày nuối tiếc chuyện nhân gian
Để thấy bao nhiêu cái phũ phàng
Nhìn quanh chẳng có còn ai nữa
Từ cõi nhân gian khá lạnh lùng ....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*